Kinh Nghiệm Leo Núi Phú Sĩ Từ Trải Nghiệm Thực Tế

Leo núi phú sĩ là một trải nghiệm tuyệt vời khi du lịch nhật bản.Nếu bạn đang có ý định chinh phục núi phú sĩ thì hãy xem ngay Kinh Nghiệm Leo Núi Phú Sĩ Từ Trải Nghiệm Thực Tế của mình chia sẻ nhé!

kinh-nghiem-leo-nui-phu-si-tu-trai-nghiem-thuc-te

Kinh Nghiệm Leo Núi Phú Sĩ Từ Trải Nghiệm Thực Tế

Thông Tin Chung Trước Khi Leo Núi Phú Sĩ

  • Trước khi đi chi tiết vào việc di chuyển, ăn ở như thế nào, mình nói sơ một chút về núi Phú Sĩ nha. Phú Sĩ là ngọn núi cao nhất ở Nhật Bản với độ cao 3776m so với mực nước biển. Độ cao này ngang ngang với vùng bằng phẳng ở thành phố Leh (Ladakh, Ấn Độ) nếu mà có bạn nào đã từng đi.

  • Tới Leh, ta đã bị say độ cao, di chuyển tới lui khá là mệt mỏi, nặng nề vì không khi loãng thì trên đỉnh Phú Sĩ cũng y chang vậy nha. Nên bạn nào thể trạng yếu, máu huyết lưu thông không tốt thì dễ bị ngất xỉu, nên chuẩn bị sẵn bình oxy.

  • Phú Sĩ vốn là một ngọn núi lửa đã tắt, lần phun trào cuối cùng là vào năm 1707-1708. Phú Sĩ nằm cách Tokyo khoảng 100km về phía Tây Nam, vào những ngày đẹp trời nhất là vào mùa đông khi không khí không bị sương mù, ta có thể lên những ngôi nhà cao tầng của Tokyo có thể thấy được núi Phú Sĩ ở đường chân trời rất đẹp.

  • Ngọn núi này có hình đối xứng hai bên một cách hoàn hảo, lại có chóp núi đóng tuyết 5 tháng trong 1 năm nên tạo thành một biểu tượng mà ai cũng biết khi nhắc tới Nhật Bản.

  • Mình cứ hay đùa với mấy người bạn khi qua Nhật là cái đất này lạ lắm, nó sinh ra người Nhật hết sức ngăn nắp, gọn gàng, sạch sẻ, và cây cối ở đây cũng ngay hàng thẳng lối, tới cả cái quả núi Phú Sĩ cũng đối xưng tăm tắp y chang tính cách người Nhật. Thật là bái phục!

  • Do là núi lửa nên rất ít cây cối mọc được trên núi vì toàn dung nham đen như than. Chỉ phía dưới thấp thì cây cối mới mọc được. Có một khu rừng ngay chân núi gọi là “rừng tự sát Aokihara” mà mình đã ghé thăm lần trước và đã viết bài về khu rừng ngày.

kinh-nghiem-leo-nui-phu-si-tu-trai-nghiem-thuc-te

Kinh Nghiệm Leo Núi Phú Sĩ Từ Trải Nghiệm Thực Tế

Thời Điểm Leo Núi Phú Sĩ

  • Núi Phú Sĩ chỉ được chính phủ mở cửa cho leo tự do trong tháng 7,8,9 hàng năm vì 3 tháng mùa hè thì tuyết trên đỉnn tan hết, thuận tiện cho mọi người từ nam phụ lão ấu đều leo được. Những tháng còn lại tuyết đóng dày trên đỉnh rất nguy hiểm nên sẽ bị cấm leo.

  • Mình book chuyến bay vào cuối tháng 7 vì muốn tránh thời gian đầu mở cửa sẽ đông đúc quá. Mình leo ngày Chủ Nhật nên đông hơn ngày thường một chút, bạn nào thích vắng thì chọn ngày trong tuần nha.

kinh-nghiem-leo-nui-phu-si-tu-trai-nghiem-thuc-te

Kinh Nghiệm Leo Núi Phú Sĩ Từ Trải Nghiệm Thực Tế

Chi Phí Leo Núi Phú Sĩ

  • Tổng chi phí chuyến leo núi 2 ngày 1 đêm (ngủ lại trên núi) là 18 ngàn Yên (khoảng 3,6tr đồng), tất nhiên không tính tiền vé máy bay qua Nhật và tiền ăn ở tại Tokyo nha.
     

Trang Phục Khi Leo Núi Phú Sĩ

  • Giày nên là giày đúng chuẩn leo núi của The North Face hay 1 số hãng tương tự, không nên mang giày chạy bộ để leo vì độ bám không đủ, có thể gây trượt rất nguy hiểm. Từ tầng 5 lên tầng 8, ta mặc đồ ngắn vì trời rất nóng.

  • Trong ba lô mang theo đồ lạnh vì từ tầng 8 lên tới đỉnh thì nhiệt độ xuống còn 10 độ C ban ngày và 5 độ C ở trên đỉnh vào sáng sớm.

  • Luôn phải mang áo mưa vì từ tầng 7 trở lên thì rất hay có mưa nhỏ. Áo mưa nên là dạng bộ áo quần để dễ di chuyển. Áo mưa cánh dơi nên tránh vì rất lùm xùm, nó sẽ choáng tầm nhìn của mình khi nhìn xuống bước chân phía trước, dễ bị ngã.

  • Nên có nón đi mưa rộng vành để chắn nước bắn vào mặt và mắt. Nên chuẩn bị 1 gậy leo núi vì nó rất hữu hiệu để trợ lực. Gậy có thể mua ở tầng 5 cũng được, mình đã mua 1 cây gậy gỗ thông, trên đó có treo lá cờ Nhật rất đẹp. Dùng xong mình đã đặt nó lại ngay chỗ bán để cho ai cần thì họ dùng.

  • Nên chuẩn bị 1 đèn pin vì ta sẽ leo núi trong đêm và sáng sớm.
     

Về ăn, ngủ, vệ sinh khi leo núi phú sĩ

  • Nếu ai ngại đi leo núi không có chỗ giải quyết nỗi buồn, lại ngủ qua đêm nên hay ngại chuyện này.

  • Trước khi đi trong đầu mình đã tưởng tượng ra viễn cảnh phải tìm chỗ giải quyết vào ban đêm thiệt là nan giải. Nhưng bạn đã lầm. Nước Nhật nổi tiếng về sự tiện lợi, người Nhật làm mọi thứ để cuộc sống thoải mái, dễ chịu. Nên việc leo núi Phú Sĩ cũng không ngoại lệ.

  • Người Nhật xây nhà nghỉ, quán ăn rãi đều khắp các trạm, bán luôn bình oxy cho ai khó thở. Nhà vệ sinh luôn có đủ, tới nỗi có nhiều trạm rất cao, họ có nhà vệ sinh cổng tự động, nhét tiền xu vào là cổng xoay cho vào.

  • Và điều amazing nhất là ngay trên đỉnh Phú Sĩ có luôn máy bán nước tự động bằng tiền xu, nhà hàng phục vụ các món ăn nóng và nhanh. Điều mình cảm phục nhất là người Nhật làm cuộc sống thoải mái, và chỉ dừng lại ở mức thoải mái chứ không làm con người ta lười biếng.

  • Họ không bắt cáp treo lên đỉnh Phú Sĩ (lạy Chúa!) (như người Việt đã từng làm với nhiều đỉnh núi) để giữ lại ý nghĩa của việc chinh phục một ngọn núi, và nhất là không đối xử thô bạo với tự nhiên.

Hành Trình Leo Núi Phú Sĩ

  • Tới Phú Sĩ có nhiều hướng, vì núi rất to nên có thể đi từ nhiều tỉnh khác nhau để đến. Mình chọn hướng đi từ Tokyo vì thuận tiện đi lại. Nếu đi từ Tokyo, ta có thể đi tàu điện JR hoặc đi xe bus tốc hành.

  • Đi tàu điện JR dành cho bạn nào có mua JR Pass sẽ tiết kiệm hơn, tuy nhiên tàu chỉ dừng ở ga cuối cùng dưới chân núi là ga Kawaguchiko. Sau đó ta phải bắt 1 chuyến bus lên trạm 5 của núi Phú Sĩ để bắt đầu leo. Còn đi xe bus tốc hành, ta có thể đi thẳng từ ga Shinjuku tới trạm 5 luôn, rất nhanh.

  • Mình chọn cách đi xe bus tốc hành từ Shinjuku. Ga Shinjuku là 1 hub rất lớn, đầu mối giao thông của metro, JR, xe bus tốc hành đi các tỉnh. Nếu ta đi Metro tới Shinjuku, ra khỏi ga thì mình qua bên kia đường, tìm Shinjuku Bus Express.

  • Nên mua vé trước 1 ngày để đảm bảo là còn chỗ nha vì đôi khi người ta đi đông quá sẽ hết vé. Có thể mua vé ở máy bán vé tự động rất nhanh. Bạn có thể nhờ nhân viên phòng vé chỉ cách mua cho chính xác nha. Mỗi vé là 2900 Yên Nhật, tương đương 580k của mình. Xe rộng rãi, chỗ để chân thoải mái, bao sạch đẹp.

  • Mình đi vô bến xe Shinjuku là mình liên tưởng ngay tới bến xe Miền Đông, bến xe Miền Tây ở Sài Gòn mà lòng nặng trĩu. Tokyo không có nhiều đất nên họ xây bến xe rất nhỏ. Để đủ chỗ, họ bắt buộc phải xây nhiều tầng.

  • Xe đậu ở tầng hầm rất ngăn nắp, tới đúng giờ xe sẽ chạy tới cổng y như đi máy bay, mình chìa vé cho nhân viên, đúng vé đúng số ghế là lên. Xe đến cổng trước 10 phút, đúng 10 phút là lăn bánh, không có ngoại lệ. Bến xe sạch bong, hoạt động nhịp nhàng, êm đềm, không còi xe inh ỏi, không bạn hàng níu kéo, không cóc ổi mía ghim.

  • Lên xe ngủ 3 tiếng là tới trạm 5. Mình chọn leo từ trạm 5 (và cũng là đường leo phổ biến cho mọi người) chứ không đi từ chân núi cho đỡ mệt.

  • Tới trạm, đầu tiên là thay quần short, mang giày leo núi vào, mua nước dự trữ 1 chai lớn trong ba lô, 1 chai nỏ nhét bên hông để uống. Mua thêm 5 túi gel năng nượng bán ở cửa hàng tiện lợi để ăn khi đói. Mua thêm 3-4 thanh chocolate để ăn nếu cần ngọt.

  • Nếu xuất phát ở Shinjuku tầm 12h trưa thì 3h chiều ta tới trạm 5. Đi thong thả lên thì khoảng 7-8h tối sẽ tới tầng 8. Có rất nhiều nhà nghỉ từ tầng 8 trở nên nên chúng ta có thể yên tâm. Giá nhà nghỉ mỗi người là 6 ngàn Yên, tương đương 1,2tr đồng.

  • Nếu ăn tối thì thêm 1 ngàn Yên nữa. Phòng lót chiếu tatami, mỗi người một túi ngủ nằm san sát nhau. Ăn tối xong là 9h, nhà nghỉ đóng cửa để đi ngủ, 1h sáng hôm sau mọi người bắt đầu thức dậy để leo tiếp lên đỉnh.

  • 2h sáng, tụi mình bắt đầu leo trong bóng đêm. Trời đã rất lạnh nên mặc rất nhiều lớp quần áo. Mỗi người cầm 1 cây đèn, tưởng là lẻ loi, nhưng bên ngoài hàng đoàn người đã bắt đầu rầm rập xuất phát.

  • Trên đầu, trăng non đã lên, mỏng như lá lúa uốn cong. Chưa bao giờ ngắm trăng ở một tầm cao như thế này, cứ ngỡ mình đang ở một hành tinh nào đó xa lạ. 2h sáng, từ tầng 8 trở lên, khoảng 100m là có một người nhân viên bảo vệ của núi Phú Sĩ đứng chỉ đường, điều phối luồng giao thông nếu có tắt nghẽn. Ta cảm giác lúc nào cũng được bảo vệ.

  • Đặc biệt, ở 1 trạm gần tới đỉnh, có 1 nhân viên hướng dẫn là một cô gái Nhật rất trẻ. Cô ấy ra hiệu lệnh chỉ đường rất nhiệt tình, hăng hái. Một cô gái lại chọn công việc nặng nhọc thế này, ở độ cao này, vào thời điểm này, với lòng nhiệt thành hiếm có, chẳng thể hiểu nổi.

  • Khi lên tới đỉnh núi, khoảng 4h30 thì mặt trời mọc. Mọi người tới sớm ai cũng tìm cho mình 1 vị trí tốt để chụp ảnh. Mình thì đói quá, định mua mì gói ăn nhưng quán quá đông nên đành lấy chocolate ra ăn tạm, ngồi gà gật đợi mặt trời mọc. Mặt trời mọc khoảng 2 phút, mọi người tản ra đi chụp ảnh lưu niệm với miệng núi lửa khổng lồ ngay phía sau lưng quán trọ.

  • Hàng ngàn người leo núi mỗi ngày nhưng tuyệt nhiên không có một mảnh rác vứt lại. Ai cũng đem 1 túi nhỏ đựng rác cá nhân của mình. Họ cũng không vứt rác lại ở nhà vệ sinh dọc đường. Rác của ai người ấy tự mang về thành phố.

  • Xuống núi nhanh hơn, mất khoảng 3 tiếng. Việc đầu tiên xuống đất là ăn một tô mì ramen đã đã rồi leo lên xe ngủ tới Tokyo. Xong về khách sạn tắm rửa sạch sẽ, ăn 1 đĩa sushi và ngủ tiếp 12 tiếng đồng hồ tới sáng hôm sau vì kiệt sức.

 

Trên đây là toàn bộ Kinh Nghiệm Leo Núi Phú Sĩ Từ Trải Nghiệm Thực Tế của mình. Chúc các bạn có một chuyến leo núi phú sĩ thành công và nhiều trải nghiệm!!!